Monday, March 8, 2021

CÁI TÔI LÀ LỚN NHẤT

        Một cư sĩ đến hỏi vị thiền sư, trên đời này cái gì lớn nhất. Thiền sư trả lời cái tôi là cái lớn nhất. Núi thì có cao thiệt nhưng không bằng cái tôi ảo tưởng của mình. Biển có rộng, sông có dài, mặt đất có bao la, không gian có vô tận, nhưng không có cái gì lớn hơn cái tôi của mỗi người hết. Người cư sĩ hỏi với cái ý nghĩ rằng vị này tu hành đắc đạo, Phật pháp uyên thâm, kiến thức bách khoa bao la bát ngát, thử coi vị này trả lời thế nào. Anh ta không ngờ câu trả lời lại bất ngờ như vậy, cái lớn nhất trên đời chính là cái tôi của mỗi người. Một bà mẹ VN nặng có 45kg, cao 1m50, nhưng nếu bà có 6 đứa con thì coi như bà có 6 cái tôi. Sáu đứa con ở 6 tỉnh, hoặc ở 6 tiểu bang hay ở 6 quốc gia. Mỗi lần nghe ở tỉnh đó, ở tiểu bang đó hoặc ở quốc gia đó mà có chuyện gì là trước hết lòng bà không yên. Mình có người thân, người thương mới lên máy bay mà nghe loáng thoáng có máy bay bị nạn là mình lo không biết có phải là chuyến bay của người thân mình hay không. Lúc đó cái tôi của mình vươn lên tới bầu trời lận. Cho nên VN có câu “Lấy chồng nghề biển hồn treo cột buồm”. Chỉ là một thiếu phụ trong làng chài thôi, nhưng khi chồng đi biển thì lòng trải ra ngoài khơi. Nghe radio dự báo thời tiết khí tượng thủy văn ngoài khơi bữa nay bão cấp tám cấp chín là run. Đó là do cái tôi tràn ra tận ngoài biển.

No comments:

Post a Comment

Sống khôn thác thiêng

“Những gia đình nào mà có con cái hiếu thảo thì những gia đình đó được coi là gia đình [có] Phạm thiên”. Đó là câu trong bài kinh "Ngan...