Như vầy tôi nghe.
Một thời Thế Tôn trú giữa dân chúng Sakka, tại Kapilavatthu, khu vườn Nigrodha.
Rồi họ Thích Mahānāma đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên.
Ngồi một bên, họ Thích Mahānāma bạch Thế Tôn:
-Kapilavatthu này, bạch Thế Tôn, là phồn vinh, phú cường, dân cư đông đúc, quần chúng khắp nơi chen chúc, chật hẹp.
Bạch Thế Tôn, sau khi con hầu hạ Thế Tôn hay các Tỷ-kheo đáng kính, vào buổi chiều, con đi vào Kapilavatthu, con gặp con voi chạy cuồng, con ngựa chạy loạn, cỗ xe lớn chạy ẩu, cỗ xe nhỏ chạy ẩu, người chạy bừa. Ngay lúc ấy bạch Thế Tôn, con quên nghĩ đến Phật, con quên nghĩ đến Pháp, con quên nghĩ đến chúng Tăng.
Rồi bạch Thế Tôn, con suy nghĩ như sau: Nếu lúc ấy con mệnh chung thì con sẽ tái sanh về đâu, tương lai con sẽ thế nào?
-Chớ có sợ, này Mahānāma! Chớ có sợ, này Mahānāma! Cái chết của ngươi không phải là chuyện xấu. Việc ngươi ra đi lúc đó không có gì đáng sợ.
Này Mahānāma, với ai đã lâu ngày tâm được tu tập trọn vẹn về tín, tâm được tu tập trọn vẹn về giới, tâm được tu tập trọn vẹn về sở văn, tâm được tu tập trọn vẹn về thí xả, tâm được tu tập trọn vẹn về trí tuệ; với người ấy, dầu tấm thân hữu hình này do bốn đại hợp thành, do cha mẹ sanh, do cơm cháo nuôi dưỡng, có bị vô thường băng hoại, phân hủy, tan nát, tiêu tán; dầu cho thân này ở đây bị quạ ăn, hay kên kên ăn, hay bị diều hâu ăn, hay bị chó nhà ăn, hay bị linh cẩu ăn, hay bị các loài động vật khác ăn; nhưng nếu tâm của vị ấy được lâu ngày tu tập trọn vẹn về tín, tâm được tu tập trọn vẹn về giới, tâm được tu tập trọn vẹn về sở văn, tâm tu tập trọn vẹn về thí xả, tâm được tu tập trọn vẹn về trí tuệ, thời tâm của vị ấy vẫn hướng thượng, đi đến thù thắng.
Ví như, này Mahānāma, một người nhận chìm một ghè sữa bơ hay một ghè dầu vào trong một hồ nước sâu và đập bể ghè ấy. Ở đây, các mảnh ghè hay mảnh vụn chìm xuống nước; nhưng sữa, bơ hay dầu thì nổi lên, trồi lên trên.
Cũng vậy, này Mahānāma, với ai đã lâu ngày, tâm được tu tập trọn vẹn về tín, tâm được tu tập trọn vẹn về giới, tâm được tu tập trọn vẹn về sở văn, tâm được tu tập trọn vẹn về thí xả, tâm được tu tập trọn vẹn về trí tuệ; với người ấy, dầu tấm thân hữu hình này do bốn đại hợp thành, do cha mẹ sanh, do cơm cháo nuôi dưỡng, có bị vô thường băng hoại, phân hủy, tan nát, tiêu tán; dầu cho thân này ở đây bị quạ ăn, hay kên kên ăn, hay bị diều hâu ăn, hay bị chó nhà ăn, hay bị linh cẩu ăn, hay bị các loài động vật khác ăn; nhưng nếu tâm của vị ấy được lâu ngày tu tập trọn vẹn về tín, tâm được tu tập trọn vẹn về giới, tâm được tu tập trọn vẹn về sở văn, tâm tu tập trọn vẹn về thí xả, tâm tu tập trọn vẹn về trí tuệ, thời tâm của vị ấy vẫn hướng thượng, đi đến thù thắng.
Này Mahānāma, đã lâu ngày tâm ngươi được tu tập trọn vẹn về tín, tâm ngươi được tu tập trọn vẹn về giới, tâm ngươi được tu tập trọn vẹn về sở văn, tâm ngươi được tu tập trọn vẹn về thí xả, tâm ngươi được tu tập trọn vẹn về trí tuệ.
-Chớ có sợ, này Mahānāma! Chớ có sợ, này Mahānāma! Cái chết của ngươi không phải là chuyện xấu. Việc ngươi ra đi lúc đó không có gì đáng sợ.
No comments:
Post a Comment