1. Chiều nay chạy miệt mài trên con đường Nguyễn Trãi quận 5. Một ngã tư nọ thấy mọi người đứng dồn lại chờ đèn đỏ, rồi lại thấy ùn ùn đi. Mình cũng nối đuôi theo, đến gần thì thấy đèn vẫn đỏ ở số 9, 8 trong khi những người trước mặt đã kéo nhau đi tới. Ngập ngừng bóp thắng. Tai nghe tiếng hét: Chại mao lên! Chại mao lên! Quay sang phía đó thì thấy có một cậu thanh niên nhễ nhại mồ hôi, tóc dính bết trên trán, tay cầm cái miếng giấy cạc tông ghi ba chữ: "Đèn bị hư." Anh ta lại khoát tay ra hiệu cho dòng người tiếp tục đi, đừng dừng lại vì đèn đã hư.
Người Sài Gòn hơi bị rảnh, hơi bị kỳ há. Chẳng ai trả lương mà cực dữ thần. Chại mao lên. Đi cả đoạn dài mà cái âm thanh đó vẫn vang bên tai.
2. Đường Vĩnh Viễn có quán bánh canh cua gia truyền ngon thiệt. Đang ăn có một bà cụ lưng còng gập, khi đứng chỉ cao tới hông mình đến mời mua vé số. Nếu như bà đi đứng thẳng thớm thì mình không thấy cám cảnh, đằng này bà còng hẳn xuống mà phải ngước cái mặt lên chắc là mỏi cổ lắm. Con cái bà đâu mà đi bán cực vậy hở bà. Bà nói, sống có một mình đâu có con cái gì đâu con. Nằm lên nằm xuống không có ai nuôi nên phải đi bán. Trời không cho chết cứ phải sống cà lết như thế này cực quá... Nghe thương, mà không khỏi giựt mình. Bánh canh hết ngon.
3. Con người vốn dĩ thích nhìn ngó và phê phán người khác mà ít ai để tâm chịu ngó bản thân mình. Người thường đã vậy, mà người tự nhận mình đang tu lại càng tệ hơn vậy. Làm phước được nhiều tưởng mình ngon, thiền vài khóa tưởng mình đã sắp thành thánh. Rồi ganh tị nhau chuyện tu học nữa mới ớn. Hồi nghe sư TK nói cứ tưởng đâu là chuyện cười cho vui, ra việc mới thấy cái số ấy nhiều vô kể. Đặc biệt là có một số người dùng Phật pháp, thiện pháp để trang điểm trang trí cho ra vẻ trí tuệ nữa chớ.
Hôm nay chợt phát hiện một nghịch lý, khá buồn cười, đó là, những người khéo biết sống thường là do được đời dạy; còn những kẻ trẻ người non dạ, chưa được học cách sống, không biết ứng xử, lại thích... dạy đời. Quái thiệt, kẻ học được ba mớ lại thích dạy đời, người không muốn dạy đời lại là người thấm đời, biết sống đời.
No comments:
Post a Comment