(Một trích đoạn vui vui và thiết thực)
- Thưa Sư cho con hỏi, con của con ở xa nếu động đất xảy ra, mình phải đi ngay lúc đó, thì dặn nó phải làm sao, lúc đó hỗn loạn lắm, chắc có nhiều ma ở quanh đó, mình phải làm sao?-Giờ cô nói khi động đất tới là cô sẽ đi luôn, phải vậy không. Cô sẽ cầm theo cái gì mang đi? Muốn giải thoát phải không? Thì nhắm vô cái tâm mình niệm liền. Lúc đó ví dụ như cô bị đất đè, hoặc cô bị té xuống, cô bị gãy tay gãy chân, không ai cứu cô nữa. Đất lúc đó rút xuống. Ngay lúc đó cô niệm: Khổ a, khổ a, khổ a. Niệm cho mạnh vô, nhấn mạnh vô cái đau, cái khổ. Không có tôi ta trong đó. Lúc đó cô thấy cái sắc hoại diệt đang hiện bày mà cô đi giải thoát. Cô không có nói Chúa ơi, Phật ơi, Cha ơi, Mẹ ơi nữa. Cứ khổ à, khổ à, khổ à. Lúc đó đất nó rút cái chân cô, hoặc đất đổ đè cô xuống, cô phải ra đi. Phút giây cuối cùng mà cô ra đi đó, cô phải niệm cái khổ của thân này, sự vô thường sanh diệt của cái thân này, sự vô ngã của nó, cô thấy cái thân này đây nó chết rồi. Cô niệm ba cái tướng đó. Một trong ba cái tướng đó mà cô bắt được dính lúc đó, cô bỏ được cái thân kiến tôi ta trong đó, cô đi theo con đường giải thoát.
-Dạ có thể bị chết ngay chưa cảm thấy gì hết thì sao ạ?
- Chết ngay thì thôi Sư không nói được gì nữa. Sư tưởng còn năm phút thì sư còn cứu được. Rớt xuống sông rớt xuống biển chết luôn canô tới rước không kịp. Nói vậy là tử vong rồi, đi luôn rồi.
- Ý con muốn nói là chết liền, rồi có những con ma ở quanh đó.
-Không có con ma. Cô đừng nói có con ma. Cắt đứt cái tư tưởng con ma đi. Cô phải giải quyết cô trước.
-Dạ nếu như chết rồi có hồn ma.
-Không có hồn, đừng có lo. Sư sẽ trình bày rõ ràng. Cô muốn nghe trong trường hợp tử vong liền phải không?
Khi động đất tới, chết liền phải không, cô niệm giùm Sư: Khổ! Đi liền. Không có tôi, không có ta. Đức Phật nói có ba tướng: vô thường, khổ đau, vô ngã. Cô thấy một tướng thật sự là Khổ nó đến với cô, cướp mạng sống của cô là cô đắc đạo quả liền. Thật sự như vậy đó. Tại cô chưa tin…
-Dạ chứ không phải lúc đó mình phải niệm Phật ạ?
-Niệm Phật làm chi? Chết rồi mà còn niệm Phật nữa?
-Nhưng mà còn linh hồn…?
-Thưa với quí Phật tử, trong PG không có một linh hồn. Nếu đặt ra linh hồn là chúng ta ở trong một trạng thái định kiến và thân kiến. Không có linh hồn. Nếu có hồn linh mà chúng ta làm chuyện ngu si, thì đó không phải là sự linh thiêng. Đứng ở góc độ PG thì không có linh hồn. Mà nếu đã có linh thì phải linh thiêng chứ không bao giờ si mê cả. Do đó, xuyên suốt, nằm sâu trong lời dạy của Đức Phật, không có linh hồn. Phật tử phải có tư tưởng và dựa vào nghiệp báo và năng lực của mình. Đừng dính vào chữ linh hồn trong khi muốn được giải thoát. Giải thoát thì phải có sự khôn ngoan chứ không phải trạng thái si mê. Quí Phật tử phải thấy được ba tướng Vô thường, khổ đau, vô ngã mà thôi- Lúc đó chúng ta sẽ đi một cách mau lẹ nhất bằng cách thấy được thực tướng của nó.
Quí vị nói, “khi tôi chết thì còn có ma.” Tại sao quí Phật tử có con ma? Bởi quí Phật tử có gieo chủng tử với ma, ma sẽ đến với Phật tử. Quí Phật tử có gieo chủng tử với chư thiên, chư thiên sẽ đến với quí Phật tử, gieo chủng tử với bậc thánh tăng, thì thánh nhân sẽ đến với quí Phật tử. Gieo tư tưởng nào chúng ta gặt hái chủng tử đó. Chúng ta phải cải thiện tư tưởng của mình một cách rất là sáng suốt và khôn ngoan. Chúng ta không gieo duyên với ma, chúng ta không chơi với hàng phi nhân thì ma không đến với chúng ta được. Chúng ta là người có tam quy, đức trọng quỷ thần kinh, khi chúng ta đã có tam quy, chúng ta là con Đức Phật, là con một vị vua, ma là hàng phi nhơn ở bốn cõi khổ, nó không đủ để gần ta được. Nhưng chúng ta lại hạ con người ta xuống, con của Đức Phật mà xuống chơi với ma, giỡn chó chó liếm mặt, chúng sẽ liếm mặt quí Phật tử. Do đó quí Phật tử phải gieo chủng tử với người có giới đức, chúng ta sẽ có giới đức, có tam quy, có ngũ giới. Ma quỷ sẽ không thể nào gần quí Phật tử được. Không có giao du với họ, ngày cận tử lâm chung, quí vị còn nghĩ chúng ta có ma giới xung quanh thì ma giới sẽ dẫn quí vị đi bốn đường ác đạo, ngũ thú Ngạ quỷ, A-tu-la và súc sanh, địa ngục.
Còn chúng ta nghĩ chúng ta sẽ sanh về cõi thiên giới, sẽ giải thoát, sẽ về cõi trời, về cõi người hoặc trở về thành bậc thánh nhân, chúng ta đi với tư tưởng đó. Chúng ta phải cải thiện tư tưởng, phải sáng suốt, phải nhạy bén để chọn lọc. Quí Phật tử nghĩ tới ma, là ma có, nghĩ tới quỷ, là quỷ có, nghĩ tới phi nhơn là phi nhơn có, nghĩ tới chư thiên là chư thiên có, nghĩ tới thánh nhân, là thánh nhân có, nghĩ tới giải thoát, là giải thoát có, nghĩ tới luân hồi là chúng ta có luân hồi. Tâm dẫn đầu các pháp, dẫn chúng ta đi tới đó, như bóng với hình.
-Như vậy hàng ngày mình đi theo Phật, tới lúc đó mình đi theo Phật phải không a?
-Không có đi theo Phật, Phật đi rồi ta đi theo không được. Chúng ta không đi theo được, Ngài đi cách đây 2500 năm rồi. Quí Phật tử không cần đi theo. Nhưng quí Phật tử đi theo lời dạy của Đức Phật. Ngài không để lại lối đường nào cho mình đi nhưng Ngài để lời dạy của Ngài để mình theo mình đi, mình phải đi theo lời dạy của Ngài. Lời dạy của Ngài là gì? Thế gian là vô thường, thế gian là khổ đau, thế gian là vô ngã. Chúng ta phải đi theo con đường thấy được vô thường, thấy được khổ đau, thấy được vô ngã. Chính là sự giác ngộ. Chính sự giác ngộ từ ba thực tướng vô thường, khổ, vô ngã, chứng đắc tại đó, chúng ta mới giải thoát được, không có con đường nào khác hơn. Chính cái đó, Đức Phật đã nói, và chúng ta theo đó là chúng ta theo lời dạy của Đức Phật chứ đừng theo Đức Phật. Hiểu hông?
No comments:
Post a Comment