Cổ tích kể rằng ngày xửa ngày xưa có một ông vua và một bà hoàng hậu. Cổ tích thiệt là dài dòng mà, tôi sẽ kể lại cho gọn, ở kiếp quá khứ ấy, có một cặp vợ chồng vua. Cổ tích kể rằng ngày nào họ cũng mong: "Ước gì mình có một đứa con nhỉ?." Ngắn gọn thôi, họ bị hiếm muộn, nhưng thời đó chưa có bệnh viện Từ Dũ, cũng chưa có các biện pháp thụ tinh nhân tạo.
Thế
rồi một hôm hoàng hậu đang tắm thì có một con ếch ở dưới nước nhảy lên
bờ nói với bà: - Điều bà mong ước bấy lâu sẽ thành sự thực. Hết năm nay
bà sẽ sinh con gái. Tôi e rằng đây không phải là con ếch, mà là một
chàng trai nào đó trong bộ y phục người nhái. Ùm biết đâu được. Lời ếch
tiên tri quả là đúng. Hoàng hậu sinh con gái đẹp tuyệt trần. May cho
hoàng hậu và cả cho vua là thời đó chưa có thử DNA. Vua thích lắm, mở
hội lớn ăn mừng. Vua mời tất cả bà con họ hàng, bạn bè thân thuộc, người
quen và mời cả các bà mụ đến để họ tận tâm săn sóc, thương yêu con
mình. Sai lầm của vua là ở chỗ này, lẽ ra chỉ cần một bà mụ là đủ, vua
mời cả tá bà mụ chăm sóc con mình, vậy nên làm sao không có chuyện động
dao động nĩa.
Trong nước bấy giờ có mười ba bà mụ. Nhưng vua chỉ có
mười hai đĩa vàng, do đó một bà mụ không được mời. Hội hè linh đình. Lúc
tiệc sắp tàn, các bà mụ đến niệm chú chúc mừng công chúa: Bà thứ nhất
chúc công chúa sắc tốt, bà thứ hai chúc công chúa sống lâu, bà thứ ba
chúc công chúa an vui, bà thứ tư chúc công chúa có nhiều quả lành, bà
thứ năm chúc công chúa tạo nhiều nhân lành, bà thứ sáu chúc tinh tấn, bà
thứ bảy chúc công chúa giữ tròn 5 giới v.v... Mười một bà mụ chúc công
chúa tất cả những điều toàn hảo, tốt đẹp có thể mơ ước được ở trần gian.
Nếu chẳng may công chúa thực hiện được hết thì công chúa… sống không
bằng chết. Bà thứ mười một vừa chúc xong thì bỗng bà mụ thứ mười ba xuất
hiện. Bà muốn trả thù vì không được mời dự tiệc. Bà xăm xăm tiến tới
chỗ công chúa chẳng thèm nhìn ai, chào ai. Bà hét lên: Đến năm mười lăm
tuổi công chúa sẽ bị mũi quay sợi đâm phải rồi lăn ra chết! Nói xong bà
dzọt. Chớ ở lại bị xử trảm sao.
Mọi người còn đang kinh hoàng
thì bà mụ thứ mười hai bước ra. Bà tuy chưa niệm chú chúc tụng công chúa
nhưng lời chú của bà cũng không giải được lời chú độc địa kia, mà chỉ
làm giảm nhẹ được thôi. Bà nói: Công chúa sẽ không chết, mà chỉ… hít vào
thở ra một trăm năm thôi.
Câu chuyện về sau thế nào thì ai cũng
biết, nhà vua muốn tránh cho con khỏi bị nạn nên ra lệnh cấm kéo sợi
trong cả nước. Cũng bởi vì vậy nên giờ mình thấy đâu có ai dệt vải tại
nhà. Vua cũng cấm không cho công chúa rời khỏi cung điện. Tất cả những
lời chúc của các bà mụ đều thành sự thực. Rồi năm mười lăm tuổi. Do cái
tật tò mò, công chúa lang thang phượt cùng khắp ngõ ngách trong cung
điện và cuối cùng bắt gặp một căn phòng có một bà già đang ngồi chăm chú
kéo sợi. Nàng tò mò sờ vào khung cửi thế là lời chú của bà mụ thứ mười
ba hiệu nghiệm. Nàng bị mũi quay đâm vào tay.
Nàng ngã ngay
xuống chiếc giường ở cạnh đó và thiếp đi. Cùng lúc, cả cung điện cũng
rơi vào một giấc ngủ triền miên. Cả triều đình cũng lăn ra ngủ. “Ngựa
trong chuồng, chó ngoài sân, bồ câu trên mái nhà, ruồi đậu trên tường,
tất cả đều ngủ. Cả ngọn lửa bếp đang chập chờn cũng đứng lặng. Thịt quay
cũng ngừng xèo xèo. Bác đầu bếp thấy chú phụ bếp đãng trí, đang kéo tóc
chú, bác cũng buông ra ngủ. Gió ngừng thổi. Cây trước lâu đài không một
chiếc lá rụng. Quanh lâu đài, bụi hồng gai mọc mỗi ngày một rậm, phủ
kín cả lâu đài, chẳng còn nhìn thấy gì nữa, cả đến lá cờ trên mái cũng
không thấy.”
Ấy là cổ tích kể vậy thôi. Nhưng thật ra thì trong
chuyến đi phượt ấy công chúa đã ra khỏi cung điện và gặp được một chàng
trai. Sau một ngày vui chơi với chàng trai ấy, hai người chia tay “sao
chẳng nói điều chi”. Công chúa trở về cung điện. Mười lăm ngày sau công
chúa ốm. Ngự y sau khi hỏi thăm mọi chuyện nói rằng công chúa ốm vì
tương tư chàng trai. Sau đó quan ngự y cũng ốm. Và cuối cùng cả triều
đình lăn ra bệnh và chết hết. Họ đã nhiễm Covid do công chúa lây từ
chàng trai mang về. Những dây leo chằng chịt mọc lên dần, lâu đài cung
điện thành nơi ẩn trú của thú hoang. Không ai biết về họ nữa.
Hơn
ngàn năm sau, đến năm 2019, có facebooker nào đó cố tìm vào nơi đây
check-in, chụp hình post lên facebook. Bạn bè fb xôn xao tìm đến và chụp
hình, bốt phây. Dịch covid 19 bắt đầu lan tràn khắp thế giới từ đó.
Cũng bởi tại ngày ấy công chúa trốn… cách ly. Vì vậy mọi người hãy nhớ
một điều, hãy ở yên trong nhà cho đến khi xử lý dịch xong nhé.
(Photo: Cung điện ngày ấy bây giờ)
No comments:
Post a Comment