Sunday, September 11, 2022

Trăng nước bạc màu

 


Chợt nhận được tin nhắn trong phone: "Anh đãi ông Địa một ly bạc xỉu". Lại nhớ nhà. Lục máy tính tìm cái hình chụp chung với... ông Địa hồi xa lắc lơ.

Năm 2003, có người thuê nhà để mở tiệm Net. Ông Địa nhập hộ khẩu vào nhà cùng với máy móc, bàn ghế. Vài ngày cứ là ông Địa được nải chuối, hoặc cà phê. Năm 2005, tiệm Nét đóng cửa. Mọi máy móc bán thanh lý chỉ còn lại ông Địa không ai mang đi. Dù gì thì ông Địa cũng ở đây làm khách (hay làm chủ nhà) hai năm rồi, lúc ế ẩm hay có vấn đề gì đó mọi người đều nghĩ đến ông và thì thầm một lời nhờ vả ông, nay không thể bỗng nhiên trục xuất ông ra đường. Thế là ông Địa ở lại. Nhà không có buôn bán gì, nên ông Địa cũng cam phận bị thất sủng.

Lâu lâu lại thoảng nghe mùi nhang, đó là lúc má lẩm cẩm bỏ đâu mất cái gì đó và lại nhờ ông Đia tìm giúp. Bé Bống hồi đó mất tập mất vở, cũng nhờ ổng kiếm gìùm. Thỉnh thoảng dọn dẹp nhà cửa, thấy bàn thờ ổng trống trải quá cũng mời ổng uống trước giùm ly cà phê.

Nhớ xưa đọc đâu đó (trong Phi Long Diễn Nghĩa thì phải) là bàn thờ ông Địa trước đây đặt trên cao, khi vua Càn Long vi hành Giang Nam vào một quán thiệt là đông khách, vua không còn chỗ ngồi, nhìn thấy ông Địa ngồi trên bàn liền sai người dẹp xuống dưới đất. Thế là sau đó không thể đưa được ông Địa lên bàn nữa bởi ông Địa không chịu lên, vì lệnh thiên tử ban ra là ông Địa phải ở dưới đất. Còn có một người bạn kể ông Địa rất thích nhìn các cô mặc mini jupe, nên ông đã chọn một chỗ ngồi cho phù hợp sở thích. Bởi vậy, nên quí bà quí cô mặc đầm cũng đừng có ngại khi tiếp cận ông Địa nha, no star where!

Hôm về lại nhà sau cơn bão khủng tháng 11, thấy chiếc dĩa trên bàn thờ ông Địa -- vốn khá nặng -- không hiểu sao bị lật úp xuống đất mà không bể; nơi ông Địa ngồi là cạnh giếng trời bên trên là lưới B40 ắt là gió luồn xuống mạnh lắm. Nhà cửa sau bão vẫn yên ổn, lòng cũng thầm cảm tạ ông Địa. Lần này bán nhà thì chắc chia tay ông thật sự rồi. Biết làm sao được đành ngâm nga câu hát "trăng nước bạc màu, người đành bỏ người như sương khói sau chuyến tàu"

No comments:

Post a Comment

Sống khôn thác thiêng

“Những gia đình nào mà có con cái hiếu thảo thì những gia đình đó được coi là gia đình [có] Phạm thiên”. Đó là câu trong bài kinh "Ngan...