Tháng năm không phải là tháng năm mà là tháng Năm. ^^
Tháng Năm có ngày lễ Mẹ. Tháng Năm có… sinh nhật tôi, cũng
là cái ngày tháng để nhớ đến khổ nạn của người mẹ.
Trong một cuộc ‘trà dư tửu hậu’ với mấy người bạn gái, tôi hay nói đùa với mấy
đứa bạn sanh toàn vịt giời, mấy bà ở ác mới đẻ con trai. Bạn đẻ con trai tức tối,
sao lại nói vậy. Ừ, người ta hay nói “con trai nhờ đức mẹ, con gái nhờ đức cha.”
Hãy khéo ăn ở để con trai nhờ phước của mẹ.
Trong một bài giảng nào đó, sư GN phủ nhận câu nói trên. Nghiệp
của mỗi người do tự thân tạo tác chớ ai mà gánh nghiệp hay trả nợ cho ai. Không
sai. Nhưng vì ngài chưa từng có vợ, cũng như chưa có gia đình, nên không hiểu
được tường tận sâu sắc câu nói con gái nhờ đức cha, con trai nhờ đức mẹ.
Nếu bạn là người cha người mẹ -- cha mẹ một cách đúng nghĩa
-- thì sẽ thấy làm cha làm mẹ không có gì khó bằng thân giáo. Buổi sáng ngày lễ
như hôm nay chẳng hạn, ai cũng muốn nằm chảy thây cầm cái phone bấm xem
facebook. Nhưng người mẹ phải ngồi dậy, phải xếp giường chiếu phẳng phiu, phải rửa
dọn thau chén nếu đêm qua chưa kịp rửa, phải chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà. Người cha cũng thức sớm chăm chút đôn đốc đứa con ham học bớt chơi.
Lời ăn tiếng nói của người mẹ người cha phải nhẹ nhàng, giận
mấy cũng không văng tục chửi thề. Để chi? Để đứa trẻ lớn lên trong một nền tảng
gia phong vững vàng, nó sẽ có một đời sống ngay ngắn và nền nếp, nó sẽ có một
ký ức tuổi thơ êm đềm, nó cảm thấy hạnh phúc. Cái ký ức hạnh phúc sẽ đi theo nó
suốt cuộc đời. Hạnh phúc -- hay là phước -- là ở đó chớ đâu. Cái nếp nhà chính
là phước của đứa con. Đừng cho rằng ta đã qua cái tuổi tìm đôi tìm lứa, không cần
phải giữ thói nhu mì, thích sống sao thì sống, thích phá ai thì phá. Con cái
chúng ta đang ngó chúng ta từng giờ, chúng ta là cái gương sống gần gũi nhất của
chúng. Nếu ai sống cùng cha mẹ một thời gian dài, sẽ thấy có những xốc nổi
trong đời lẽ ra sẽ gây lớn chuyện, đã nhờ ba mẹ mà hóa giải mọi bề.
Cứ mỗi lần gặp khó khăn trong đời, là tôi lại cứ nhớ về ba
má. Cố nhớ ba má đã từng sống như thế nào với những biến cố, từng xử trí những
vấn đề khó khăn như thế nào trong cuộc sống mà bắt chước xử lý. Khi đó, tôi biết
con tôi mai kia cũng sẽ nhớ bố mẹ đã sống như thế nào, đã tháo gỡ những khó
khăn trong đời sống như thế nào. Để phước cho con là như vậy, tuyệt đối đừng
coi thường thân giáo – mà thể hiện rõ ràng nhất là qua thân ngữ ý.
Cha mẹ luôn mong chúng ta sống đàng hoàng và hạnh phúc, cũng
như chúng ta luôn mong mỏi con mình sẽ có đời sống đàng hoàng và hạnh phúc. Nếu
chúng ta không sống đàng hoàng và hạnh phúc, chính là chúng ta đã bất hiếu; nếu
chúng ta không coi trọng chuyện thân giáo, thì cũng đừng mong mỏi sẽ giáo dục
được con cái, và cũng khó mà chắc chắn con mình sẽ hạnh phúc trong hiện tại,
nói chi là mai sau.
Không tin, hãy nhìn lại đời sống của mình hôm nay, rồi sẽ thấy
biết ơn cha mẹ nhiều hơn.
Tháng 5/2022
No comments:
Post a Comment