Thursday, May 6, 2021

 

LO

Tôi cứ hằng lo
sông đổi dòng chảy
trái đất đổi thay
chồi non không lớn
mà tôi chẳng thể làm gì được
Tôi cứ hằng lo
chuyện đúng sai phải trái
con người rộng lòng hay hẹp lượng
Tôi lo không thể cất tiếng hát
hồn nhiên như những con chim sẻ kia
Tôi lo rồi mắt mình sẽ mờ đi, tâm trí không còn minh mẫn và miệng không thể thốt được lời muốn nói.
Cuối cùng,
lo mãi chẳng được gì, tôi chả thèm lo nữa.
Miệng cất lời ca, tôi lết cái thân già.
ra ngoài đón bình minh
Nhị Tường (dịch)

I Worried
Mary Oliver

I worried a lot. Will the garden grow, will the rivers
flow in the right direction, will the earth turn
as it was taught, and if not how shall
I correct it?
Was I right, was I wrong, will I be forgiven,
can I do better?
Will I ever be able to sing, even the sparrows
can do it and I am, well,
hopeless.
Is my eyesight fading or am I just imagining it,
am I going to get rheumatism,
lockjaw, dementia?
Finally, I saw that worrying had come to nothing.
And gave it up. And took my old body
and went out into the morning,
and sang.

No comments:

Post a Comment

Sống khôn thác thiêng

“Những gia đình nào mà có con cái hiếu thảo thì những gia đình đó được coi là gia đình [có] Phạm thiên”. Đó là câu trong bài kinh "Ngan...