Sunday, May 9, 2021

AṄGULIMĀLASUTTA



Thấy một em trong friendlist chuẩn bị sanh em bé, tôi chợt nhớ chuyện sanh em bé của con gái cách đây không lâu với những điều chiêm nghiệm liên quan.

Lúc con gái mới có bầu một hai tháng gì đó, trong lần khám định kỳ, bác sĩ đưa cái kết quả xét nghiệm và tuyên bố một câu xanh dờn rằng em bé có khả năng bị Down và tỉ lệ là 1/250. Họ đề nghị chọc ối xét nghiệm thêm này nọ nữa. Nhưng dù xét này nghiệm nọ thì một cái án vẫn treo lơ lửng đâu đó. Phải nói đó là những ngày tháng hoang mang tuyệt vọng ghê gớm. Cầu cứu Sư, Sư nói bên Mỹ cũng có cô Phật tử gặp trường hợp này với ba đứa con, kết quả xét nghiệm đều như vậy, nhưng sinh ra hoàn toàn bình thường. Sư cho một đoạn trong bài kinh Aṅgulimāla để đọc (Bài kinh trên ảnh).

Tôi post bài kinh trên fb, tag con gái vào. Tìm trên youtube bài kinh đó, thu âm đoạn tụng ngắn đó, gởi cho con gái học thuộc làu làu tụng hằng ngày. Dù chẳng biết gì Pāḷi,chỉ hiểu sơ sơ bài kinh nhưng con gái vẫn y lời dặn tụng theo đoạn ghi âm.

Tháng cuối, nhóc tì đã quay đầu xuống đâu vào đấy, gần đến ngày sinh bỗng …đổi ý, xoay đầu ngược lên lại. Nó rõ rệt đến nỗi con gái vội lấy tay giữ lại. Rồi đi khám, bác sĩ nói ngôi ngang ngôi ngược chi đó. Nhóc tì rõ ràng ngang ngược không muốn đi ra bằng con đường như thiên hạ bao đời nay.

Người ta truyền thuốc giục vô là đau bụng, còn con gái chả hề đau bụng tí nào cứ như là…thuốc giả. Miệng vẫn tụng đoạn kinh và chờ đợi.

Bác sĩ chỉ định sanh mổ. Gây tê tủy sống. Con gái kể, vẫn liên tục tụng câu kinh không hề dứt kiểu ‘nhất tâm bất loạn’, nhưng ngay giây phút kim vừa đâm vô là hoàn toàn quên sạch câu kinh. Không nhớ ra một chút gì bài kinh đó để tiếp tụng tụng nữa. Em bé được lấy ra, và giờ thì hăm chín tháng rồi, không hề Down mà thậm chí… Up, quậy như giặc hôm nay biết đọc hết 24 chữ cái và đếm từ 1-20 bằng tiếng Việt lẫn tiếng Anh, do tự học trên youtube.

Một bạn khác của con gái đau bụng mấy ngày không sanh được. Con gái chụp hình bài kinh đã post trên fb gởi cho. Thế là con bé cũng bập bẹ tụng và đẻ tuốt luốt. Xong rồi hể hả gọi phone kể ngay cho bạn sự thần kỳ của bài kinh.

Kể câu chuyện trên tôi không phải ý muốn nói sự mầu nhiệm của bài kinh. Mà qua diễn biến trường hợp của con gái tôi mới thấy rằng mình không thể ỷ y trong cuộc đời rằng bây giờ mình tu lai rai mai mốt cuối đời chắc cũng không đến nỗi nào. Chỉ một mũi kim châm tủy sống thôi mà một bài kinh tụng thuộc lòng ngày ngày đã lập tức quên sạch. Điều đó có nghĩa rằng, ngay giây phút cận tử cũng thế, đừng ỷ y rằng mình tu ngon đi ngon. Chuyện quên sạch là chuyện hẳn nhiên luôn. Lúc đó ắt cần lắm người trợ niệm có ai nhắc lại cho mình bài kinh, công hạnh mình đã làm, chứ còn không thể nào chắc ăn rằng mình vẫn còn nhớ lại một điều gì đã làm thuở bình sinh.

Thursday, May 6, 2021

 

LO

Tôi cứ hằng lo
sông đổi dòng chảy
trái đất đổi thay
chồi non không lớn
mà tôi chẳng thể làm gì được
Tôi cứ hằng lo
chuyện đúng sai phải trái
con người rộng lòng hay hẹp lượng
Tôi lo không thể cất tiếng hát
hồn nhiên như những con chim sẻ kia
Tôi lo rồi mắt mình sẽ mờ đi, tâm trí không còn minh mẫn và miệng không thể thốt được lời muốn nói.
Cuối cùng,
lo mãi chẳng được gì, tôi chả thèm lo nữa.
Miệng cất lời ca, tôi lết cái thân già.
ra ngoài đón bình minh
Nhị Tường (dịch)

I Worried
Mary Oliver

I worried a lot. Will the garden grow, will the rivers
flow in the right direction, will the earth turn
as it was taught, and if not how shall
I correct it?
Was I right, was I wrong, will I be forgiven,
can I do better?
Will I ever be able to sing, even the sparrows
can do it and I am, well,
hopeless.
Is my eyesight fading or am I just imagining it,
am I going to get rheumatism,
lockjaw, dementia?
Finally, I saw that worrying had come to nothing.
And gave it up. And took my old body
and went out into the morning,
and sang.

Sống khôn thác thiêng

“Những gia đình nào mà có con cái hiếu thảo thì những gia đình đó được coi là gia đình [có] Phạm thiên”. Đó là câu trong bài kinh "Ngan...